Điều
cốt yếu nhất trong việc sống đạo
của người Kitô hữu
của người Kitô hữu
Cần hiểu điều cốt
yếu nhất của Kitô giáo là gì để thi hành
Mt 7, 21-23 => «Không phải
bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả
đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy
là Ðấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Trong ngày ấy, nhiều
người sẽ thưa với Thầy rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã
chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh
Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không
hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!»
Ngày phán xét, nhiều người tưởng mình sẽ là người ưu tiên được Chúa xếp vào hàng những người công chính để được thưởng, nhưng không ngờ họ bị xếp vào hạng không công chính, vì những gì họ tưởng là việc đạo đức mà họ đã làm suốt cả cuộc đời, đều không phải là điều chính yếu Chúa muốn họ làm. Cả đời họ, họ không biết được điều quan trọng nhất mà họ phải làm để trở nên công chính trước mặt Thiên Chúa là gì, và họ cũng không biết được điều Ngài muốn họ thi hành là điều gì, vì họ không hề đọc những gì Chúa nói, mà chỉ nghe người này dạy, người kia bảo phải làm thế này thế kia.Tương tự như trong việc làm ruộng, điều quan trọng nhất là phải có hạt giống lúa, rồi mới tới việc dẫn nước, bón phân, làm cỏ, v.v... Nếu họ không biết điều quan trọng nhất phải làm là gieo hạt giống xuống ruộng, mà chỉ chăm làm những việc sau, thì tất cả những việc sau dù có làm hoàn chỉnh cách mấy cũng trở thành vô ích hoàn toàn. Đương nhiên những việc sau cũng cần phải làm mới có được lúa, không làm những việc sau thì cũng thất bại.)
Điều cốt yếu nhất
của Kitô giáo
(= điều quan trọng nhất Thiên Chúa muốn con người thi hành)
là tình yêu của họ dành cho tha nhân
(= điều quan trọng nhất Thiên Chúa muốn con người thi hành)
là tình yêu của họ dành cho tha nhân
Yêu thương tha nhân là điều luật quan
trọng nhất
● Ga 13,34 => «Thầy ban cho
anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu
thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em»
● Ga 15,12 => «Ðây là điều
răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu
thương anh em».
● Lc 6,31 => «Anh em muốn
người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như
vậy».
● Rm 13,8 => «Ai yêu
người, thì đã chu toàn
Lề Luật».
● Rm 13,10 => «Đã yêu
thương thì không làm hại người đồng loại ; yêu thương là chu toàn Lề Luật vậy».
● Gc 2,8 => «Luật Kinh
Thánh đưa lên hàng đầu: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình».
● Gl 5,14 => «Tất
cả Lề Luật được nên
trọn trong điều răn duy nhất
này là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình».
● Lc 10,29-37 => Dụ ngôn người
Samari tốt lành (Đức Giêsu định nghĩa «người thân cận» của ta là người khốn khổ mà ta gặp trong cuộc đời cần được ta cứu giúp hay nâng đỡ.)
● 2Cr 2,8 => «Tôi khuyên
anh em hãy đặt tình bác ái lên trên hết».
Tình yêu quan trọng hơn cả đức tin
● 1Cr 13,1-3 => Giả như tôi
có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không
có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang
xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm,
mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức
tin đến chuyển núi dời non,
mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài
cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức
mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.
________________________ Những việc tốt lành dù có lớn lao tới đâu, nhưng không xuất phát từ cái tâm yêu thương, mà chỉ nhắm để được mọi người khen là đạo đức, thánh thiện, hay vì một động lực vị kỷ nào khác... thì cũng đều không có giá trị thật sự trước mặt Thiên Chúa.
● 1Cr 13,13 => «Hiện nay đức
tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả
là đức mến»
Tin và yêu đích thực phải có hành động phù
hợp
● Gc 2,17-20 => «Cũng vậy,
đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết. Đàng khác,
có người sẽ bảo: “Bạn, bạn có đức tin; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho
tôi thấy thế nào là tin mà không hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho
bạn thấy thế nào là tin. Bạn tin rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất. Bạn làm
phải. Cả ma quỷ cũng tin như thế, và chúng run sợ.” Hỡi người đầu óc
rỗng tuếch, bạn có muốn biết rằng đức tin không có hành động là vô dụng
không?»
● Gc 2,14-16 => «Thưa anh em,
ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích
lợi gì? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng? Giả như có người anh em
hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày, mà có ai trong
anh em lại nói với họ: “Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no”, nhưng lại không
cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì?»
● Gc 2,24 => «Anh em thấy
đó, nhờ hành động mà con người được
nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi.»
● Gc 2,26 => Thật thế, một
thân xác không hơi thở là một xác chết, cũng vậy, đức tin không có hành động là đức
tin chết.
(Có thể thay thế
hai chữ “đức tin” trong các câu trên bằng hai chữ “đức ái”, hay “tình yêu”)
Yêu thương tha nhân là dấu chỉ của người
Kitô hữu
● Ga 13,34-35 => «Thầy ban cho
anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương
anh em. Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy: là anh em
có lòng yêu thương nhau».
Diễn tả cách
khác: «Người ta cứ dấu
này mà nhận biết chúng con là môn đệ Thầy, là
chúng con yêu thương nhau»
(bài ca của Kim Long).
Ba điều quan trọng nhất trong lề luật
● Mt 23,23 => «Khốn cho các
người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nộp thuế thập phân
về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan
trọng nhất trong Lề Luật
là công bình, lòng nhân và thành thật.
Phải làm các điều này mà không
được bỏ các điều kia».
● Mt 5,37 => «Nhưng hễ
“có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không”. Thêm thắt điều gì là do
ác quỷ».
Yêu tha nhân là yêu chính Thiên Chúa
● Mt 25,34/41.40/45 => «Bấy giờ
(=ngày phán xét), Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải (/bên trái) rằng:
Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm (/không làm) như thế cho
một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã
làm (/không làm) cho chính Ta
vậy».
● Mc 10,17-21 => Đức Giêsu vừa
lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: «Thưa
Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?» Đức Giêsu
đáp: «Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình
Thiên Chúa. Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm
cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ». Anh ta
nói: «Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ». Đức Giêsu
đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: «Anh chỉ
thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo,
anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi».
(Điều rất lạ là để được sự sống đời đời, Đức Giêsu không nói gì đến việc phải chu toàn
những bổn phận đối với Thiên Chúa (lạ
thật!), vì dường như đối với Ngài, yêu và phục vụ tha nhân cũng chính là yêu và
phục vụ Thiên Chúa rồi. Ngài chuyên đồng
hóa tha nhân của ta với chính Ngài!)
(Kinh Hòa Bình
của thánh Phanxicô Khó Khăn: «Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người». Nhưng dường như chúng ta
chỉ biết phụng sự Chúa… trong nhà thờ, chứ không phải trong mọi người).
Thiên Chúa ở với những ai yêu thương tha
nhân
● 1Ga 4,16 => «Còn chúng
ta, chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình
yêu đó. Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong
Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy».
● 1Ga 4,8 => Ai không
yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu.
Điều kiện để theo Chúa, để yêu thương
tha nhân
● Mt 16, 24 => «Ðức Giêsu
nói với các môn đệ: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình,
vác
thập giá mình mà theo”».
● Mt 10,38 => «Ai không vác
thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng
với Thầy».
Tình yêu quan trọng hơn các nghi thức
tôn giáo
● Mt 12,7 => «Ta muốn
lòng nhân, chứ đâu cần lễ tế».
● Mt 5,23-24 => «Nếu khi anh
sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất
bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi
làm hòa với người anh em ấy đã,
rồi trở lại dâng lễ vật của mình».
● Is 1,10-17 => «Hỡi những kẻ làm đầu Xơ-đôm, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA phán. Hỡi dân Gô-mô-ra, hãy lắng tai nghe Thiên Chúa chúng ta dạy bảo. ĐỨC CHÚA phán: “Ngần ấy hy lễ của các ngươi, đối với Ta, nào nghĩa lý gì? Lễ toàn thiêu chiên cừu, mỡ bê mập, Ta đã ngấy. Máu bò, máu chiên dê, Ta chẳng thèm! Khi các ngươi đến trình diện Ta, ai khiến các ngươi phải giẫm lên khuôn viên của Ta? Thôi, đừng đem những lễ vật vô ích đến nữa. Ta ghê tởm
khói hương; Ta không chịu nổi ngày đầu tháng, ngày sa-bát, ngày đại hội, không chịu nổi
những người cứ phạm tội ác rồi lại cứ lễ lạc linh đình. Ta chán ghét những ngày đầu tháng, những đại lễ của các ngươi. Những thứ đó đã trở thành gánh nặng cho Ta, Ta không chịu nổi nữa. Khi các ngươi dang tay cầu nguyện, Ta bịt mắt không nhìn; các ngươi có đọc kinh cho nhiều, Ta cũng chẳng thèm nghe. Vì tay các ngươi đầy những máu. Hãy rửa cho sạch, tẩy cho hết, và vứt bỏ tội ác của các ngươi cho khỏi chướng mắt Ta. Đừng làm điều ác nữa. Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bình, sửa phạt người áp bức, xử công minh cho cô nhi, biện hộ cho quả phụ.»
Nguyễn Chính Kết
No comments:
Post a Comment